Cuộc sống hiện đại đầy rẫy những cám dỗ khiến chúng ta dễ rơi vào vòng xoáy trì hoãn: lướt mạng xã hội thay vì làm việc, nằm dài xem phim thay vì tập thể dục, hay chờ đợi “cảm hứng” để bắt đầu một dự án quan trọng. Chúng ta thường tự nhủ: “Khi nào mình cảm thấy sẵn sàng, mình sẽ làm.” Nhưng sự thật là, cảm hứng không phải lúc nào cũng đến đúng giờ, và chờ đợi nó đôi khi chỉ là cái cớ để chúng ta né tránh. Vậy làm thế nào để vượt qua? Câu trả lời nằm ở một tư duy đơn giản nhưng mạnh mẽ: “Mình không cần phải thích, mình chỉ cần làm.”
Tại sao cảm hứng không đáng tin cậy?
Cảm hứng giống như một vị khách ghé thăm bất ngờ – nó đến rồi đi mà không báo trước. Những người thành công, từ nghệ sĩ, nhà văn đến doanh nhân, không phải lúc nào cũng làm việc trong trạng thái hào hứng. Họ hiểu rằng nếu chỉ dựa vào cảm xúc, họ sẽ chẳng bao giờ hoàn thành được gì. Nhà văn nổi tiếng Stephen King từng nói: “Cảm hứng là dành cho nghiệp dư. Còn lại chúng ta chỉ cần ngồi xuống và làm việc.” Điều này cho thấy kỷ luật, chứ không phải cảm xúc, mới là chìa khóa để tiến về phía trước.
Hãy nghĩ xem: bạn có luôn thích đánh răng mỗi sáng không? Chắc chắn là không. Nhưng bạn vẫn làm, vì đó là thói quen, và bạn biết nó cần thiết. Công việc, mục tiêu cá nhân hay bất kỳ điều gì đáng giá trong cuộc sống cũng vậy – chúng không đòi hỏi bạn phải yêu thích từng giây phút, mà chỉ cần bạn bắt tay vào làm.
Sức mạnh của việc “chỉ cần làm”
Khi bạn nói với bản thân “Mình không cần phải thích, mình chỉ cần làm”, bạn đang trao quyền cho chính mình. Bạn không còn là nô lệ của cảm xúc hay tâm trạng thất thường. Thay vào đó, bạn trở thành người chủ động, quyết định hành động bất chấp những giọt mồ hôi, sự mệt mỏi hay cảm giác chán nản.
Ví dụ, nếu bạn muốn tập thể dục nhưng hôm nay trời mưa và bạn chỉ muốn nằm dài, hãy thử tự nhủ: “Mình không cần phải thích chạy bộ, mình chỉ cần mang giày vào và bước ra ngoài 5 phút.” Thường thì, sau 5 phút đó, bạn sẽ thấy cơ thể bắt đầu ấm lên, tâm trạng cải thiện, và bạn tiếp tục được 20-30 phút mà không hề nhận ra. Điều kỳ diệu nằm ở việc bắt đầu – chỉ cần bắt đầu, mọi thứ sẽ tự động trôi chảy.
Làm sao để áp dụng tư duy này?
- Đặt mục tiêu nhỏ: Đừng cố gắng làm mọi thứ cùng lúc. Nếu bạn muốn viết một cuốn sách, đừng nghĩ đến 300 trang ngay từ đầu. Hãy bắt đầu với 100 từ mỗi ngày. Nhiệm vụ nhỏ giúp bạn dễ dàng hành động mà không bị áp lực.
- Tạo thói quen cố định: Chọn một thời điểm cụ thể để làm việc – như 7h tối mỗi ngày – và kiên trì với nó. Khi việc đó trở thành thói quen, bạn sẽ không còn cần phải “cảm thấy thích” nữa.
- Loại bỏ cám dỗ: Nếu điện thoại là kẻ thù lớn nhất của bạn, hãy để nó ở phòng khác khi làm việc. Môi trường xung quanh ảnh hưởng rất lớn đến khả năng tập trung.
- Chấp nhận sự khó chịu: Không phải lúc nào bạn cũng cảm thấy thoải mái khi làm việc. Hãy coi sự khó chịu đó là dấu hiệu của sự trưởng thành. Hít thở sâu, bình tĩnh và bắt đầu.
- Tự thưởng sau khi xong: Khi hoàn thành một nhiệm vụ, hãy tự thưởng cho mình một điều gì đó – một tách trà, một tập phim yêu thích. Phần thưởng nhỏ này củng cố thói quen hành động.
Khi bạn làm, bạn sẽ thay đổi
Điều tuyệt vời nhất của tư duy “Mình không cần phải thích, mình chỉ cần làm” là nó không chỉ giúp bạn hoàn thành công việc, mà còn thay đổi cách bạn nhìn nhận bản thân. Mỗi lần bạn vượt qua sự lười biếng hay chán nản để hành động, bạn xây dựng thêm một chút tự tin, một chút nghị lực. Dần dần, bạn nhận ra mình mạnh mẽ hơn những gì mình từng nghĩ.
Hãy tưởng tượng: nếu mỗi ngày bạn dành 15 phút để làm điều mình luôn trì hoãn – học ngoại ngữ, viết lách, hay tập thể thao – thì sau một năm, bạn sẽ tiến xa đến đâu? Tất cả bắt đầu từ việc không chờ đợi cảm hứng, mà chỉ cần ngồi xuống và làm.
Lời kết
Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, và không phải lúc nào chúng ta cũng tràn đầy năng lượng. Nhưng bạn không cần phải đợi đến khi mọi thứ hoàn hảo mới bắt đầu. “Mình không cần phải thích, mình chỉ cần làm” là lời nhắc nhở rằng bạn có thể vượt qua bất kỳ trở ngại nào, chỉ cần bạn dám bước bước đầu tiên. Hôm nay, hãy thử áp dụng nó với một việc nhỏ. Bạn sẽ ngạc nhiên với những gì mình có thể đạt được khi không còn phụ thuộc vào cảm xúc nữa.